Thời gian như vụt bóng câu
Xém 4 thập kỷ ngỏ hầu hôm qua
Tuổi tròn trăng lẽ ngây thơ
Làm đơn tự nguyện nương nhờ cửa quan…
Tuổi trẻ nhiệt huyết rất hăng
Tích cực phấn đấu khó khăn không màng
Học hành bổ túc thêm bằng
Văn hóa, Chính trị, học phần, chuyên môn
Mười sáu năm một dấu son
Giã từ quê Mẹ lên đường chuyển luân
Kiên lương huyện mới lưu tên
Bình củ, rượu mới như say lần đầu
Qua bao năm tháng dãi dầu
Vui buồn, khổ hạnh đủ màu trãi qua
Chức phận có chút gọi là
An cư, lạc nghiệp vui đời tha hương…
Hơn thập kỷ lẽ dần trôi
Đầu điểm sợi bạc lại rời Kiên Lương
Về miền biên giới thân thương
Đồng năng, phèn chát mang tên Giang thành
Thân trai chia đủ 3 quê
Nếm đủ khổ hạnh của người làm Quan
Nhiều chức phận, lắm bẽ bàng
Người thương, kẻ ghét vô vàn thị phi…
Gần 40 năm ta lại về
Phố nhà ven biển đượm hương quê
Mẹ già tóc nhuộm màu mây trắng
Móm mém cười vui đón con trai...
27-05-2020
